Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2007

Trái tim anh rất cần có em.


Em đã ra đi, đi thật rồi, ra khỏi cuộc đời anh. Khi em ra đi anh mới cảm nhận được ý nghĩa của em quan trọng thế nào trong cuộc đời anh. Anh đã tưởng rằng rồi anh sẽ quên, sẽ quên em như những cuộc tình chóng vánh khác mà anh đã từng qua. Nhưng không, anh đã cố gắng nhưng không thể. Người ta chỉ cần một phút để phải lòng nhau, một giờ để yêu nhau nhưng phải mất một đời để có thể quên nhau. Làm sao có thể quên em được chứ khi một người đã mang một trái tim thép như anh đã tan chảy trước em?

Trái tim anh đã một lần lầm lỡ nhưng anh thật lòng anh không muốn mất em. Nếu cho anh một cơ hội, anh sẽ làm lại từ đầu, làm lại từ đầu đi em nhé? Anh không thể giữ được những cảm xúc kèm nén trong lòng mình nữa. Anh đã yêu em, yêu em thật sự rồi. Giờ đây, anh biết phải làm sao khi cuộc đời thiếu vắng bóng em. Hơn lúc nào hết bây giờ anh mới cảm nhận được cuộc đời khi không còn em ở bên cạnh anh nữa, anh trở về với thực tại cô đơn và những trống rỗng trong lòng. Có phải anh đã đánh mất đi những thứ quý giá nhất của cuộc đời không nhỉ? Anh cũng tự hỏi trái tim mình câu đó. Anh vẫn mong muốn em quay trở lại, anh sẽ dang rộng vòng tay đón em trở lại. Hãy bỏ đi tất cả, những quá khứ, những phiền muộn trong lòng để em có thể quay trở về bên anh.

Anh biết làm gì đây chứ khi con tim anh đã thuộc về em? Hãy quay trở lại đi em, anh đã không còn đủ sức để kìm chế con tim mình nữa rồi. Anh vẫn ở đây và chờ em một dấu hiệu... Có thể không bao giờ anh biết liệu thực sự em có cần anh? em đã ra đi nhưng giờ ngồi đây anh đã hiểu, anh không thể sống nếu thiếu em.

Có ai đó đã nói "không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu". Anh đã không thể quên được những giây phút ở bên em, em đã cho anh cảm giác hạnh phúc ngọt ngào như thế nào. Thực lòng anh không muốn em ra đi, nhưng thực sự em đã ra đi? Có thể anh chỉ là người đến đúc lúc để em cần một chỗ dựa nhưng anh đã không thể quên em, vẫn biết anh không phải là người em cần nhưng mỗi khi khép mắt lại anh lại nghĩ đến em, nhớ đến em, anh vẫn sẽ yêu em mãi mãi, mãi mãi chỉ riêng em mà thôi.

Anh sợ những giây phút cô đơn khi mất em mãi mãi, anh sợ giây phút nào đó em sẽ quên anh nên anh muốn đánh đổi tất cả để được ôm em một lần nữa, để được hôn em một lần nữa. Anh quá tham lam phải không em, ngốc nhỉ? Anh đã cảm nhận được khi tình yêu đến rất nhanh thì cũng ra đi cũng rất nhanh nhưng thật lòng anh không muốn như vậy, anh đang gọi tên em trong cơn tuyệt vọng nhưng đáp lại anh chỉ là những tiếng ghita réo rắt, trống rỗng trong lòng.

Anh đã cảm nhận được rằng trái tim em là để dành cho anh. Giờ đây trong nỗi cô đơn trống trải anh đã hiểu được rằng anh đã yêu em, đã rất yêu em, hãy tha thứ và hãy trở về bên anh em nhé? Chúng ta sẽ bắt đầu bằng một tình yêu mới chứ không phải bằng tình yêu thương đơn thuần. Vì tình yêu chỉ nên đáp lại bằng tình yêu.

Đã bao đêm anh không hề chợp mắt được khi nỗi đau anh còn dấu kín trong lòng. Anh đang khát khao một hơi ấm, một tình yêu nơi em dành cho anh. Anh sẽ làm tất cả để được bên em thêm một lần nữa và mãi mãi. Hãy cho anh một cơ hội đi em nhé, một cơ hội để được gần bên em?

Chưa bao giờ, tình yêu lại thật đến thế, khi anh hôn em, trong vòng tay ấm. Anh muốn thời gian ngừng lại. Để em mãi mãi được sống trong giây phút ấy.

Không có nhận xét nào: